“ Giờ chia tay đã đến bạn ơi, mới hôm qua ta còn với nhau, tay trong tay sát vai ta chung đường…” Lời hát “ Tạm biệt” đã vang lên, những cái ôm được siết chặt, những giọt nước mắt chia li… Tất cả báo hiệu rằng cuộc hành trình của đội Nông thôn 1 đã đến hồi kết thúc. Chỉ còn ít phút nữa thôi là chúng tôi sẽ rời xa nơi này, rời xa Dị Nậu, xa Nông thôn 1, kết thúc chiến dịch mùa hè xanh tình nguyện năm 2013 để về với gia đình, trở về với cuộc sống riêng của mỗi thành viên.
Bốn tuần được trở thành SVTN mà nhanh như cái chớp mắt. Một quãng thời gian không dài nhưng đủ để những người đồng đội chúng tôi luôn nhớ về nhau, đủ để nhân dân xã Dị Nậu luôn nhớ về những “chiến sĩ áo xanh” của trường ĐHSPHN. Chỉ mới đây thôi, chúng tôi vẫn còn tham gia hội thao TDTT của xã Dị Nậu và giành được giải Nhất trong cuộc thi chạy 800m nữ, vẫn còn cùng nhau dọn dẹp nhà bia tưởng niệm liệt sĩ, đến thăm và tặng quà các gia đình chính sách, dâng hương, thắp nến tri ân tại nhà bia tưởng niệm liệt sĩ xã Di Nậu vào tối 26/7… Vậy mà giờ đây đã chính thức xa nhau…
Cùng Đoàn xã Dị Nậu đến thăm và tặng quà cho các gia đình chính sách
Làm công tác chuẩn bị cho tối 26/7 thắp nến tri ân
Dâng hương tại bia tưởng niệm
Thắp nến tri ân
Ngày chia tay, trời khóc, người khóc, chúng tôi chỉ ước mong sao thời gian trôi chậm lại, để còn được ở bên nhau thêm vài giây phút nữa. Ngay từ 12h trưa các em học sinh đã dầm mưa ở cổng đứng đợi để tiễn chúng tôi. Tình thầy trò, tình chị em được nảy nở dù chỉ trong một tháng sinh hoạt hè trên lớp. Thầy trò cùng ôm nhau khóc, thật lòng chúng tôi cũng không muốn xa các em, xa nơi này. Giọng các em nghẹn ngào : “ Các anh chị đừng đi, ở lại với chúng em”. Nhớ lại giây phút ấy, bao nhiêu lời nói cũng là không đủ, chỉ còn lại những cái ôm và nước mắt…
Dù trời mưa nhưng các em vẫn đến để tiễn chúng tôi…
Hai mươi năm ngày được sinh hoạt tại địa phương, đã giúp tôi trưởng thành lên rất nhiều, được ở bên những người đồng đội, cùng sẻ chia cho nhau những bài học trong cuộc sống. Được sinh hoạt hè với các em, đứng trên bục giảng hướng dẫn, chia sẻ cho các em về kinh nghiệm sống, kĩ năng sống. Cùng đùa vui với nhau trong những buổi sinh hoạt thể dục thể thao ngoài trời… Trong tôi, tất cả sẽ luôn là những hồi ức đẹp nhất. Nhớ lại một buổi sinh hoạt với chủ đề “ Ước mơ của em”, một em học sinh lớp tôi đã chia sẻ : “ Ước mơ của em là sau này sẽ thi vào trường Đại học Sư Phạm Hà Nội và cũng sẽ đăng kí làm sinh viên tình nguyện giống như chị”. Chỉ câu nói đó thôi đã tiếp thêm lửa nhiệt huyết trong tôi, và giúp tôi nhận ra quyết định sáng suốt nhất trong mùa hè này đó là tham gia tình nguyện.
Vậy là đã đến lúc phải xa nhau, bao giờ cũng vậy, khi gắn bó nhất, thân thiết nhất lại chính là lúc phải chia xa. 14h chiều, chiếc xe lăn bánh đưa chúng tôi trở lại Hà Nội. Vào giây phút đó, trong xe, ngoài xe, tất cả đều òa khóc như cuộc chia li sinh tử không bao giờ có thể gặp lại. Trong những giọt nước mắt chia li đó có vị
ngọt của hạnh phúc. Hạnh phúc vì nhận được tình cảm của học trò dành cho, nhận được cái nhìn thiện cảm của nhân dân xã Dị Nậu, và đặc biệt hợn cả đó là gieo vào lòng các em một ước mơ xanh giống như các anh, chị : Là sinh viên tình nguyện trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Cảm ơn Ban chấp hành Đoàn trường, Ban chỉ huy chiến dịch đã cho chúng tôi một mùa hè xanh đầy ý nghĩa ! Dị Nậu; Nông thôn 1, sẽ nhớ mãi không quên…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét