Phương Độ, ngày 24 tháng 7
Trời oi bức, không khí đặc trưng của mùa hè. Ngay từ sáng, bầu không khí
đã nóng dần lên bởi những ánh nắng chói chang để đến đêm khuya không khí ấy vẫn còn âm ỉ. Đêm nay là đêm cuối cùng tôi và các bạn tôi còn có dịp tổ chức sinh hoạt
hè cho các em nhỏ xã Phương Độ - huyện Phúc Thọ. Một cảm giác miên man, buồn
vui lẫn lộn trong suốt cả ngày nay.
Buổi sáng, sau khi tổ chức lớp“Kĩ năng làm việc nhóm” cho các em học sinh trường THCS Phương
Độ, cả buổi trưa và chiều đội tôi dành trọn thời gian làm thiệp tặng và chuẩn bị đồ
cho buổi sinh hoạt hè cuối cùng này. Những tấm thiệp mà lần đầu tiên tôi và các
bạn làm. Ôi! Phải nói là nó quá tệ so với ý tưởng ban đầu. Hết hình heo mặt cọp
rồi lại đến nơ điệu đà đủ cả. Xếp chúng vào với nhau chẳng khác nào xếp những đống
giấy “hoa lá cành”...ten ten. Trông
có vẻ không được hấp dẫn cho lắm, chẳng đẹp giống như những tấm thiệp mua sẵn
ngoài cửa hàng nhưng đó là biết bao công sức hì hục cả buổi trời mới xong nổi. Mà
có sao chứ ? Quan trọng là bên trong tấm thiệp ấy có nội dung thế nào. Lén đọc
vài tấm thiệp của các bạn trong đội, tôi có dịp thấy được tình cảm mà các bạn
dành cho các em nhỏ. Nào là “Chúc em mau
ăn chóng lớn...; "Chúc em học giỏi, vâng lời, lẽ phép với ông bà cha mẹ..."; "Chúc em...hãy
ngoan và đừng nghịch ngợm...anh chị yêu các em...Oh moazz ^^...” Đấy! Phải
đọc lỏm mới thấy ra sao... Có những bạn ngày ngày đi sinh hoạt hè cùng các em nhỏ
vẫn thường hay nghiêm khắc, “ghê xíu”, “quát nhiều”, “mắng” tụi nhỏ nhiều mà giàu tình cảm lắm nhé! Thế mới
thấy Nông thôn 2 yêu trẻ thơ đến thế nào!!
Những tấm thiệp nhỏ
Cả một ngày rậm rịch chuẩn bị mọi thứ cho buổi tối sinh hoạt hè cho các em với chúng tôi thật mệt mỏi vì trời nắng, công việc lại nhiều. Nhất là những ngày cuối này phải
thu dọn đồ đạc chuẩn bị “khăn gói quả
mướp về Thủ đô”. Vậy mà anh chị nào mặt cũng cứ hớn ha hớn hở, cười cứ
gọi là giòn tan sau khi ra đời một “đứa
con tinh thần” mang tên thiệp ấy. Tối đến, ai cũng hớt ha hớt hải nhanh tay
nhanh chân ra Ủy ban xã sắp xếp bàn ghế, chuẩn bị hội trường để tối các em ra
sinh hoạt là có ngay chỗ ngồi và chương trình sẵn sàng chạy tua...
Cứ tưởng mình ra sớm trước tụi nhỏ để có thời gian chuẩn bị nhiều. Ai
ngờ khi cả đội ra tới cổng Ủy ban thì đã nhìn thấy bọn trẻ con ngồi đó đợi chúng
tôi từ lúc nào chẳng biết. Bọn trẻ lễ phép chào chúng tôi và nhanh chân theo
chúng tôi lên hội trường để tham gia buổi sinh hoạt.
Giờ sinh hoạt trở nên trầm lắng hơn mọi ngày, có lẽ chúng đã nhận ra
điều gì đó. Hẳn là nhớ ra hôm nay là ngày gì giữa chúng với đội của tôi. Khuôn
mặt chúng lúc đó có vẻ khá buồn, đôi mắt thơ ngây nhìn chúng tôi như muốn nói
gì đó mà lại không dám. Biết là như vậy nên "Hinh công chúa" đã lên dẫn chương trình bởi lẽ các em nhỏ rất yêu quý anh
chàng này vì tính hóm hỉnh, hài hước. "Hinh công chúa" vừa bước lên, cất
lời dẫn “Xin chào các bạn nhỏ” thì
hàng loạt những tràng vỗ tay không ngừng. Oa...Anh "Hinh công chúa" chẳng khác
nào MC “nổi tiếng” vừa cất lời đã làm cả một hội trường trở nên rộn ràng, náo nhiệt lạ kì. Nào là “anh
Hinh công chúa kìa!!...."; "Oa Hinh điệu đà, anh đấy sao...”. Làm người nổi
tiếng thích quá ha! Em nhỏ nào cũng ái mộ. Chắc hẳn lúc đó, “đồng chí” Hinh của tôi vui
lắm và sẽ chẳng nào mà quên được chúng. Tôi và các bạn của mình cũng vậy, làm
sao có thể mà quên đi cái ôm, cái thơm, những lúc chơi đùa bên chúng...
Sau đó, chương trình chia tay các bạn nhỏ cũng chính thức được bắt đầu với trò chơi đầy vui nhộn mang tên : “Ban nhạc giao hưởng”. Nhớ lại trò này
mà đến giờ tôi vẫn ôm bụng cười không ra tiếng. “Ban nhạc giao hưởng” gồm bốn đội chơi với tên gọi “tùng tùng”, “cắc
cắc”, “cheng cheng” và “cốc cốc”. Khi "Hinh công chúa" chỉ tay vào đội
nào thì đội đó cùng nhau nói thật nhanh ra tên đội mình. Ấy vậy là có hẳn một bản hòa tấu
độc đáo hết “tùng tùng, cắc cắc” lại “cheng cheng, cốc cốc”. Nhạc trưởng "Hinh công chúa" múa tay loạn xạ hết cả lên còn các "nhạc công" thì gào hét
ầm ĩ thi tài.
“Công chúa Hinh” đang hướng dẫn các bạn nhỏ chơi trò chơi.
Món quà đến từ các bạn nhỏ dành tặng chúng tôi.
Trải qua màn thi tài “Ban nhạc
giao hưởng”, Dương Trang – MC chính của hoạt động sinh hoạt hè cho các em
nhỏ thay Hinh công chúa dẫn tiếp chương trình với trò chơi "Nói thật". Thông qua trò chơi này, chúng tôi có
dịp nghe được thật nhiều tâm sự của các em. Trong đó có em đã nói rằng “...Em xin lỗi anh chị, em đã không ngoan,
em đã nói chuyện và làm ồn khi anh chị dạy hát...”; “...Em xin lỗi vì đã sơ
suất khi có lần em làm đổ nước ra bàn, để anh chị buồn lòng ạ...”. Vậy đấy,
trẻ con thơ ngây đến lạ, chỉ có một lỗi nhỏ mà nhớ mãi và cảm thấy có lỗi. Qua
đây, tôi cũng đã học được bài học lớn từ bọn nhỏ. Hem!
Những giây phút chơi đùa cuối cùng với các bạn nhỏ
Trải qua vài trò chơi, tiếng cười thật giòn giã nhưng những phút cuối
cuộc chia ly thật trầm lắng. Hai mươi ngày hoạt động tại xã Phương Độ với tám buổi sinh hoạt hè cùng các em nhỏ trôi qua thật nhanh chóng là thế. Giờ thì cũng đã
đến lúc phải nói lời tạm biệt...Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của các bạn khi
ngắm nhìn lũ trẻ hồn nhiên ngước nhìn. Xa chúng, đội tôi sẽ rất nhớ, thật là nhớ
những khuôn mặt lúc mới thì xa lạ, nay thân quen lại phải chia ly. Đám trẻ nhỏ thấy
vậy cũng cùng khóc
òa. Thế đấy, trẻ con dễ cười, dễ khóc. Vậy là bạn nào bạn nấy trong đội tôi vòng tay ôm chúng – cái
ôm ấm áp, vỗ về, cái ôm của tạm biệt...
Buổi sinh hoạt hè cuối cùng ấy thật nhiều nước mắt. Nước
mắt của chúng tôi và của các em hòa vào nhau khi anh Mạnh
– Bí thư Đoàn xã cất lời cảm ơn đội vì chúng tôi đã mang đến những cho nơi đây thật nhiều tiếng cười, mang đến cho các em nhỏ những buổi sinh hoạt hè thú vị và ý nghĩa. Dù xa rồi nhưng tôi vẫn còn nhớ mãi lời hô vang của các em lúc đó : “Cảm ơn các anh
chị, chúng em yêu anh chị nhiều...Hẹn gặp lại!”....T_T
T_T
Lưu Thị Hải Anh
K61A - Khoa Ngữ văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét