Thời gian trôi nhanh chẳng báo trước một câu, mới ngày nào mà giờ đã là tuần cuối bên nhau, ngày cuối được lên lớp với học sinh.
Bao cảm xúc, bao trải nghiệm tuyệt vời nhất đều đọng lại ở quãng thời gian này. Niềm nhớ nhà chẳng lúc nào vơi, tình cảm đồng đội gắn bó
hơn bao giờ hết, những kỉ niệm với học sinh cũng dày lên theo tháng ngày. Những dòng nhật kí mùa hè xanh cuối cùng sao mà đầy ắp những quan tâm, yêu thương và lưu luyến đến thế!!...
Đi dạo buổi sáng cùng lũ nhỏ, vui chơi với
chúng ngoài giờ lên lớp đã trở thành thói quen của chúng tôi. Đã quen với
tiếng ríu rít gọi tên mình, quen với tiếng
cười giòn tan khi chị em ở bên nhau, quen với hình ảnh chúng vây quanh mình đòi
kể chuyện - đó chính là nếp sống bình dị nơi Dị Nậu thân yêu của chúng tôi. Mỗi ngày lên lớp cũng là một ngày vui, là một ngày chúng tôi vừa được làm thầy giáo, cô giáo mà cũng vừa được sống lại những giây phút hồn nhiên, trẻ con của thời học
sinh. Ngày mai thôi sẽ phải xa nơi đây, xa các em rồi...nhưng chúng tôi sẽ vẫn luôn mang trong tim mình những kỉ niệm thân thương với nơi đây, và tất nhiên không thể nào quên được hình ảnh những đứa trẻ nghịch ngợm nhưng vô cùng đáng yêu, dễ mến ấy. Mùa hè của chúng tôi thực sự đã trở nên xanh mượt biết bao, vì chúng tôi có các em, được sống hết mình, được yêu thương và trải nghiệm thật nhiều điều mới mẻ. Cảm ơn các em, cảm ơn mảnh đất nơi đây đã
ôm trọn những người con xứ lạ để tâm hồn chúng tôi giàu có hơn, biết tận hưởng hạnh phúc nhiều hơn và cũng biết yêu
thương nhiều hơn.
Ngày 17/07/2014, chúng tôi đã cùng các em học sinh xếp
hình bản đồ đất nước. Hình dáng chữ S quen thuộc cùng hai quần đảo Hoàng Sa và
Trường Sa đã được lấp đầy bởi màu áo trắng tinh khôi của lũ học trò nhỏ cùng
màu áo xanh tình nguyện. Chúng tôi tự hào lắm khi đứng trong đội hình đó để khẳng
định chủ quyền lãnh thổ bất khả xâm phạm và để hiểu rằng chính thế hệ trẻ Việt Nam sẽ là
những người gìn giữ chủ quyền thiêng liêng của dân tộc.
Đúng theo tinh thần của đội “Nông thôn mới
1 – Vì một nông thôn mới”, mỗi thành viên đã không ngại khó khăn để hoàn thành tốt công
việc. Chúng tôi đã dọn cỏ trong vườn trường Tiểu học Dị Nậu và trường THCS Dị Nậu,
cùng chuyển đất để xây dựng sân chơi cho các em.
Đội cũng đã thay mặt Đoàn trường Đại học Sư
phạm Hà Nội đến tặng quà những gia đình chính sách, gia đình khó khăn trong xã.
Những hành động tuy nhỏ nhưng cũng góp phần vào công tác thay đổi bộ mặt nông
thôn xã Dị Nậu. Đó cũng là niềm tự hào khi chúng tôi đang khoác trên mình tấm
áo xanh “sinh viên tình nguyện Đại học Sư phạm Hà Nội”.
Đời sống tập thể cùng những người đồng đội có lẽ sẽ
là kỉ niệm đẹp nhất mùa tình nguyện mà chúng tôi không bao giờ quên. Đến cuối chặng đường,
rất nhiều thành viên đã cúm, sốt rồi đau mắt. Sẽ chẳng có gì quý hơn những bát
cháo hành, cái nắm tay, những lời động viên và quan tâm nhau. Như “Xin một vé
đi tuổi thơ”, chúng tôi thích đặt lại tên cho những đồ vật : gọi Coca - Cola là nước
mắm hay xì dầu, gọi “7up” là dấm,
dầu rửa bát được đổi tên thành sữa rửa bát… Những từ đáng yêu đó dần dần được
“lưu hành nội bộ” trong đời sống của Nông thôn 1 đó. Mai xa rồi, sẽ nhớ lắm, đồng
đội ơi…
21/07/2014
Ban Thông tin đội Xây dựng Nông thôn mới 1
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét